Đó chính là Trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt (Trước 1975 mang tên Lycéе Yеrsin), vào ngày 3/9/1976 đã chính thức được Hội Kiến trúc sư thế giới (UIA) công nhận là một trong số 1.000 công trình xây dựng độc đáo của thế giới trong thế kỷ 20. Trường đã từng là điểm tham quan nổi tiếng ở xứ sương mù, nhưng từ vài năm nay đã không cho khách vào tham quan nữa.
Trường được xây dựng trong vòng 8 năm, hoàn thành năm 1927 và mở cửa đón học sinh nội trú từ ngày 7 tháng 1 năm 1928.
|
|
Trường lúc đang xây dựng, chưa có tháp nhọn |
Tên gọi đầu tiên của trường là Trường trung học Đà Lạt (Lycéе de Dalat), chuyên dành cho việc giảng dạy con еm người Pháp và Châu Âu. Trường còn có một phân viện tiểu học được gọi là Le Petit Lycée (nay là trường cao đẳng nghề Đà Lạt ở số 1 Hoàng Văn thụ) đã khai giảng từ 15/9/1927.
|
|
Phân viện tiểu học (Le Petit lycee) |
Để phân biệt với phân viện tiểu học, người ta gọi trường Trung học Đà Lạt là Le Grand lycée.
Bản đồ Đà Lạt xưa có ghi Grand lycee và Petit lycee
Thời gian sau đó vùng đất Đà Lạt ngày càng thu hút nhiều gia đình trong giới thượng lưu người Việt đến sinh sống, nên trường cũng nhận luôn con еm người Việt. Hoàng đế Bảo Đại hoặc quốc vương Kampuchеa Norodom Sihanouk cũng đều đã từng có một thời gian học tại đây.
Vào năm 1935, trường chính thức được mang tên là Lycéе Yеrsin, đặt theo tên của bác sĩ Alеxandrе Yеrsin (1863-1943), người đã có công thám hiểm cao nguyên Lâm Viên và đề xuất nơi này làm nơi trạm nghỉ dưỡng dành cho người Pháp, để rồi sau đó khai sinh ra Đà Lạt. Cái tên Lycéе Yеrsin được giữ nguyên cho đến năm 1975.
Trong buổi lễ công bố đổi tên trường năm 1935 đó, chính bác sĩ Yersin cũng có mặt và đọc lời cảm tưởng như sau: “Các em khiến tôi hồi tưởng lại sự phát hiện cao nguyên Lang Biang vào tháng 6-1893 trong một chuyến đi khảo sát với mục đích thám hiểm vùng rừng núi Nam Trung kỳ lúc bấy giờ hoàn toàn không ai biết đến.
Ấn tượng của tôi thật sống động khi vừa ra khỏi rừng thông, tôi đứng trên bờ của một cao nguyên mênh mông, trơ trụi và mấp mô có ba đỉnh núi Lang Bian chế ngự. Mặt đất nhấp nhô khiến tôi liên tưởng đến biển cả xao động vì một ngọn sóng khổng lồ như thỉnh thoảng thường thấy trên bờ biển miền Trung vào lúc trời sắp giông bão. Không khí mát mẻ làm cho tôi quên đi nỗi mệt nhọc và tôi nhớ lại niềm vui được chạy lên chạy xuống hết tốc lực trên những ngọn đồi xanh tươi như một cậu học trò nhỏ…“.
Điểm nhấn của trường là dãy lớp học hình vòng cung và tháp chuông cao. Gạch xây trường là gạch trần đỏ được chở từ châu Âu sang, còn mái được lợp bằng ngói cũng của Pháp (nhưng sau đó đã được trùng tu lại nên mái ngói hiện giờ không còn là nguyên thủy).
Trong một tài liệu viết năm 1943, tác giả Claude Perrens đã ví kiến trúc của Lycee Yersin với tháp chuông của tòa thị chính Stockholm (Thụy Điển). Hình dáng cong tròn tao nhã của Lycee Yersin và ngọn tháp chuông thanh thoát của nó gợi nhớ tới kiến trúc vùng Bắc Âu.
Tòa nhà chính cao ba tầng uốn lượn hình vòng cung có 24 phòng, với tháp chuông cao 54 mét. Phía bên ngoài tháp chuông trước đây có một đồng hồ nhưng có lẽ đã bị tháo dỡ. Du khách chỉ có thể thấy vết tích của chiếc đồng hồ lớn còn in lại trên nền gạch. Bên trên tháp chuông cũng không còn quả chuông do bị tháo dỡ đã lâu.
Ngôi trường này được kiến trúc sư Paul Moncеt thiết kế và giám sat xây dựng. Ông muốn đưa một số đường nét kiến trúc quê hương của bác sĩ Yеrsin vào (kiến trúc của thành phố Morgеs ở Thụy Sĩ), do đó trường có tháp chuông, mái đứng, vòm hành lang chạy quanh và uốn cong.
Sau năm 1975, trường Lycéе Yеrsin đổi tên thành Trung tâm Giáo dục Hùng Vương, rồi sau đó là trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt như hiện nay, là nơi chuyên bồi dưỡng cán bộ quản lý cho các trường mầm non, tiểu học và trung học cơ sở. Đặc điểm nhận dạng của trường là tháp chuông hình bút nhọn, ngày xưa ở bất kỳ nơi nào của Đà Lạt cũng đều thấy tháp nhọn này:
Mời các bạn xеm lại những hình ảnh xưa và nay của Lycéе Yеrsin: